Định nghĩa nguyên tắc tranh tụng trong xét xử
Nguyên tắc tranh tụng là một trong những yếu tố quan trọng trong hệ thống pháp luật hiện đại, đặc biệt là trong lĩnh vực tố tụng hình sự. Theo Hiến pháp 2013 và Bộ luật Tố tụng hình sự 2015, nguyên tắc này đã được ghi nhận rõ ràng, tuy nhiên còn tồn tại một số hạn chế trong việc phân định vai trò và quyền lợi của các chủ thể tham gia tố tụng.
Vấn đề hạn chế trong phân định vai trò
Mặc dù Bộ luật Tố tụng hình sự năm 2015 đã quy định một số nguyên tắc, nhưng việc phân định rõ ràng lĩnh vực trách nhiệm của các bên tham gia tố tụng còn hạn chế. Điều này ảnh hưởng đến hiệu quả thực hiện nguyên tắc tranh tụng, vì một quá trình tranh tụng hiệu quả yêu cầu sự bình đẳng trong quyền lợi của các bên và sự độc lập, khách quan từ phía tòa án.
Giải pháp cho những khoảng trống hiện tại
Trong bối cảnh hội nhập quốc tế và xu hướng bảo vệ quyền con người ngày càng gia tăng, việc hoàn thiện cơ chế tranh tụng trong tố tụng hình sự trở nên cấp thiết hơn bao giờ hết. Các nghiên cứu cần chú trọng đến việc phân định địa vị tố tụng, quyền lợi và nghĩa vụ của các bên, tạo điều kiện cho nguy cơ tranh tụng không đầy đủ được giảm thiểu. Nếu không được khắc phục, những khoảng trống này sẽ có thể làm giảm tính hiệu quả trong việc thực hiện nguyên tắc tranh tụng, từ đó ảnh hưởng đến sự công bằng trong xét xử.
Fullscreen ModeNguồn: “Chủ thể buộc tội trong tố tụng hình sự Việt Nam”
Trường Đại học Luật Hà Nội – Luận án Tiến sĩ