/ɛks ˈpɑːtɪ/ – adjnoun
Definition: 1. đơn phương;
2. nhân danh (về đơn thỉnh cầu của một người không phải đương sự của vụ án, nhưng có quyền lợi trong đó);
3. vụ án theo đơn kiện;
4. được thực hiện khi bên kia không biết hay vắng mặt (về đơn kiện).
A more thorough explanation: an ex parte application is made to a court where only one side is present at the hearing and no notice is given to the other side. Such ex parte applications are often made when the application is for an injunction (=a court order preventing a person from doing something, ordering a person to stop doing something or ordering a person to carry out some action).
Example: The judge granted an ex parte order allowing the plaintiff to freeze the defendant’s assets without notifying the defendant beforehand.